Từ con đường đất đỏ đến những ‘mùa vàng tri thức’

(Chinhphu.vn) - Dưới những tán cọ xòe rộng của vùng trung du Phú Thọ, nơi con đường đất đỏ mùa mưa trơn trượt, mùa nắng bụi mù, có một cô gái người Mường đã lặng lẽ nuôi dưỡng cho mình một giấc mơ bền bỉ - học để quay về, học để góp phần đổi thay bản làng.
Từ con đường đất đỏ đến những ‘mùa vàng tri thức’- Ảnh 1.

Hà Thị Ánh Tuyết: "Đừng từ bỏ học tập và đừng mặc cảm vì mình là người dân tộc thiểu số. Hãy coi đó là lợi thế đặc biệt, chính các bạn sẽ tạo ra những giá trị mà không ai có thể thay thế được" - Ảnh: VGP

Khát vọng tri thức

Hà Thị Ánh Tuyết (sinh năm 2002), sinh viên khóa I ngành Kinh tế giáo dục vùng dân tộc thiểu số, Học viện Dân tộc, vừa tốt nghiệp với danh hiệu Thủ khoa. Thành tích ấy không chỉ là niềm tự hào cá nhân, mà còn là một "bản cam kết" rõ ràng dành cho quê hương và cộng đồng nơi em sinh ra.

Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI phải là 'Đại hội của kỷ nguyên mới', tạo khí thế cho toàn xã hội

Chia sẻ với Báo Điện tử Chính phủ, Tuyết cho biết tuổi thơ của em gắn với những hình ảnh rất đỗi quen thuộc của vùng núi Phú Thọ với đồi cọ xanh ngát, những buổi chiều bảng lảng khói bếp, tiếng chiêng vang lên trong các dịp lễ hội, và cả những bước chân nhỏ bé ngày ngày đến trường trên con đường gập ghềnh. Chính trong không gian ấy, khát vọng học tập của em được ươm mầm.

"Em vẫn nhớ hình ảnh các thầy cô giáo từ dưới xuôi lên bản, rồi những anh chị lớn hơn ngày nào cũng đi bộ nhiều cây số để đến trường. Khi ấy, em nghĩ rất đơn giản, chỉ có học thì bản làng mình mới thay đổi được".

Lớn lên trong không gian văn hóa Mường đậm đà, được nuôi dưỡng bởi những làn điệu hát Ví, hát Rang, những câu chuyện kể bên bếp lửa của ông bà, em cũng sớm nhận ra rằng nhiều giá trị văn hóa truyền thống đang dần mai một, chưa được gìn giữ và trân trọng đúng mức.

"Em chọn giáo dục vì hiểu giáo dục không chỉ là dạy chữ. Giáo dục còn là cách để giữ gìn bản sắc, để những tiếng chiêng, câu hát của dân tộc mình không bị lãng quên", Tuyết chia sẻ.

Trên hết, đó là lựa chọn của một người đã từng đi qua nghèo khó. Chứng kiến nhiều bạn bè cùng trang lứa phải bỏ học giữa chừng để lên nương, đi làm thuê, trong em hình thành một suy nghĩ rất rõ ràng, mình may mắn được đi học, thì mình phải quay về để giúp bản làng mình. Con đường gắn bó với giáo dục vùng dân tộc thiểu số vì thế không chỉ là định hướng nghề nghiệp, mà còn là sự "trả ơn" với mảnh đất đã nuôi dưỡng mình.

Từ con đường đất đỏ đến những ‘mùa vàng tri thức’- Ảnh 2.

Những hình ảnh quen thuộc của vùng đất Phú Thọ hiện lên qua rừng cọ xanh bạt ngàn và tiếng hát Rang mộc mạc trong các dịp lễ của đồng bào dân tộc Mường

Những "khúc cua" của người mở đường

Là sinh viên khóa I ngành Kinh tế giáo dục vùng dân tộc thiểu số, một ngành học mới mẻ và đặc thù, hành trình học tập của Tuyết không trải đầy hoa hồng. Ngược lại, đó là chuỗi những "khúc cua" đòi hỏi bản lĩnh của người đi đầu.

Tuyết nhớ lại, "Là khóa đầu tiên, bọn em gần như không có đàn anh, đàn chị để học hỏi kinh nghiệm. Từ giáo trình, phương pháp học đến định hướng nghiên cứu, mọi thứ đều rất mới. Vừa học, bọn em vừa tự mò mẫm, vừa góp ý để chương trình ngày càng hoàn thiện hơn".

Ngành học kết hợp giữa kinh tế với những con số, mô hình, yêu cầu tư duy logic và giáo dục vùng dân tộc thiểu số lại đòi hỏi sự thấu cảm sâu sắc về văn hóa, con người. Điều này đặt ra không ít thách thức cho người học.

"Khi em chọn ngành này, có người hỏi thẳng: Học xong rồi làm gì?. Nhưng em tin rằng nếu mình thực sự có năng lực và tâm huyết, thì xã hội sẽ cần".

Niềm tin ấy được chứng minh bằng kết quả học tập ấn tượng. Điểm trung bình toàn khóa 8,8/10 và điểm rèn luyện 96,4/100. Danh hiệu Thủ khoa không chỉ là những con số đẹp, mà là minh chứng cho sự kiên trì, cho trí tuệ của cô sinh viên người Mường.

Kinh tế giáo dục vùng dân tộc thiểu số không đơn thuần là một ngành học, mà là một sứ mệnh dài hơi. Bởi, kinh tế có thể tạo ra thay đổi trước mắt, nhưng giáo dục mới là yếu tố quyết định tương lai lâu dài của cả một cộng đồng.

"Kinh tế giáo dục vùng dân tộc thiểu số không chỉ cần tâm huyết, mà còn cần quản lý khoa học, biết cách tối ưu hóa nguồn lực để mỗi đồng ngân sách chi ra mang lại hiệu quả cao nhất cho con em đồng bào". Tuyết ví sự lựa chọn ngành học của mình như việc trồng một giống cây mới trên đất dốc, cần lòng tin, sự kiên trì và kiến thức. Khi cây ra trái, đó sẽ là "những mùa vàng tri thức" cho các bản làng xa xôi.

Chia sẻ về bí quyết học tập, Tuyết nói: "Tự học là nền tảng, nhưng việc tập trung nghe giảng, ghi chép cẩn thận trên lớp cũng rất quan trọng. Em luôn trân trọng sự tận tình của thầy cô, không chỉ trong học tập mà cả trong định hướng cuộc sống. Bên cạnh đó, tinh thần đoàn kết, hỗ trợ lẫn nhau của sinh viên khóa I cũng là điểm tựa giúp cả tập thể cùng tiến bộ".

Hướng về tương lai, em mong muốn học tiếp lên cao học và làm việc trong lĩnh vực giáo dục dân tộc, trực tiếp góp phần tháo gỡ những "điểm nghẽn" về kinh tế giáo dục ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số.

Từ con đường đất đỏ đến những ‘mùa vàng tri thức’- Ảnh 3.

Hà Thị Ánh Tuyết được kết nạp Đảng ngay khi còn là sinh viên - Ảnh: VGP

"Bản cam kết" của đảng viên trẻ

Một dấu mốc quan trọng trong hành trình trưởng thành của Tuyết là được kết nạp Đảng ngay khi còn là sinh viên. "Với em, danh hiệu Đảng viên không chỉ là tấm thẻ hay danh xưng, mà là bản cam kết sống và cống hiến. Việc đứng trong hàng ngũ của Đảng giúp em hiểu sâu sắc các chủ trương, chính sách dân tộc của Đảng, Nhà nước, biến khát vọng cá nhân thành trách nhiệm với cộng đồng. Tư cách Đảng viên cũng là điểm tựa để em giữ vững đạo đức và luôn đặt lợi ích tập thể lên trên lợi ích cá nhân", Tuyết chia sẻ.

Niềm vui và trách nhiệm ấy càng được nhân lên khi Tuyết nhận tin được tuyên dương là học sinh, sinh viên dân tộc thiểu số tiêu biểu năm 2025, chương trình do Bộ Dân tộc và Tôn giáo phối hợp với Bộ Giáo dục và Đào tạo cùng Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh tổ chức. Đó là cảm xúc đan xen giữa tự hào, biết ơn và ý thức dấn thân. Tự hào khi bản sắc dân tộc Mường và hình ảnh Học viện Dân tộc được vinh danh, đồng thời gửi lời tri ân đến gia đình, thầy cô và các chính sách đúng đắn của Đảng, Nhà nước đã mở đường cho con em vùng dân tộc thiểu số vươn lên.

Theo Tuyết, tấm bằng khen không phải điểm kết thúc mà là lời nhắc nhở phải nỗ lực và cống hiến nhiều hơn. Em muốn nhắn nhủ các bạn trẻ dân tộc thiểu số: "Tri thức là vốn để không bị lừa gạt, là công cụ làm giàu và là vũ khí bảo vệ bản sắc dân tộc. Đừng từ bỏ học tập và đừng mặc cảm vì mình là người dân tộc thiểu số. Hãy coi đó là lợi thế đặc biệt, chính các bạn sẽ tạo ra những giá trị mà không ai có thể thay thế được. Bản làng không giới hạn tầm nhìn của chúng ta, trừ khi chúng ta tự giới hạn chính mình".

Sơn Hào

Tham khảo thêm
Từ làng Ao Bon đến Trung ương: Hành trình vượt lên định kiến của một người phụ nữ Tày
Tham khảo thêm
Những người ‘giữ bình yên’ ở Văn BànNhững người ‘giữ bình yên’ ở Văn Bàn
Tham khảo thêm
Tham khảo thêm
Thượng sĩ trẻ và ‘xóm chạy thận’: Gói ghém hy vọng trong từng bó đũa treThượng sĩ trẻ và ‘xóm chạy thận’: Gói ghém hy vọng trong từng bó đũa tre
Tham khảo thêm
Tham khảo thêm
Khi màu áo lính hòa vào nhịp sống thôn bảnKhi màu áo lính hòa vào nhịp sống thôn bản